“Leaving on a Jet Plane”
Chiều nay nghe bài hát này và tôi nhớ cô ấy thật nhiều…
” Leaving on a Jet Plane”
https://www.youtube.com/watch?v=f4hsC0nRvZM
Đó là ngày cuối khi chúng tôi kết thúc hành trình một tuần cung đường ven biển Cam Ranh – Sài Gòn. Chuyến đi thật dài và những giờ phút cuối hai đứa đều thấm mệt. Cô ấy bay ra Hà Nội còn tôi tiếp tục ở lại Sài Gòn. Chúng tôi tranh thủ lượn lờ một chút, mua ít quà tặng rồi chạy ngay ra sân bay cho kịp giờ. Sân bay đông người quá. Trong cái hàng người dài uốn lượn xếp hàng check-in, cô ấy đứng đấy với cái balo to đùng và túi máy ảnh đeo lủng lẳng, chậm rãi nhích theo từng bước. Ánh đèn sáng trưng, tiếng nói chuyện rộn ràng, đôi mắt tôi nhòa đi, từng bóng người lướt qua chắn ngang,… Hình dáng cô ấy chợt hiện rồi lại tan biến khỏi khung hình, bập bềnh, ảo ảnh…Mọi thứ như lắng lại, trôi đi lặng lẽ như một thước phim quay chậm.
Dòng người xuôi ngược ấy, liệu tôi có dõi theo được em..?
..So kiss me and smile for me
Tell me that you’ll wait for me
Hold me like you’ll never let me go
Cause I’m leaving on a jet plane
Don’t know when I’ll be back again…
….
Nắm chặt tay tôi, cô ấy dừng lại trước khi vào phòng chờ. Không lâm ly sướt mướt như phim, hai đứa chỉ ôm nhau, thật chậm, thật nhẹ… Khẽ khàng nói lời tạm biệt, cô ấy bước vội hành lang, dừng chân vẫy tay chào tôi trước khi khuất hẳn sau cánh cửa. Tôi yên lặng nhìn theo đến khi cô ấy xa dần, lòng chợt cồn cào ước muốn hoang đường chạy theo đi cùng cô ấy. Vì tôi biết nửa đêm máy bay mới đến Hà Nội, cô ấy sẽ phải xoay xở một mình với đống hành lý tìm đường về nhà. Nỗi sợ hãi vô hình đè xuống, chỉ còn mình tôi, trơ trọi, day dứt… sân ga rộng lớn trở nên thật xa lạ. Và dòng người lướt qua vội vã….
Khoảnh khắc chia xa ấy, liệu tôi còn gì tiếc nuối…?
...I’m leaving on a jet plane
Don’t know when I’ll be back again
Oh babe! I hate to go…
– I don’t care about the distance, I just care about you –
No Comments