Chọn học Computer Science (CS50) giữa cơn sốt AI: Mình nhận ra gì sau nửa khóa học nhập môn?
Giữa thời đại chỉ cần lướt điện thoại vài giây là thấy ngay từ khóa AI, thú thật là mình cũng không tránh khỏi FOMO — phải học thêm về AI cho bằng anh bằng em, nhất là khi mình đang trong giai đoạn thất nghiệp hiện nay.
Trước đây, mình cũng háo hức khám phá, vọc vạch các tool AI mới. Nhưng càng dùng, mình càng thấy… nản. Tool mới liên tục xuất hiện, học không xuể, cập nhật không kịp.
Mình tự hỏi:
“Điều gì là bất biến trong thế giới thay đổi chóng mặt này?”
Và câu trả lời mình tìm được đó là kiến thức nền tảng. Dù công nghệ có thay đổi, công cụ có mọc lên như nấm sau mưa, thì kiến thức nền tảng vẫn là gốc rễ bất biến.
Với AI, kiến thức nền tảng đó chính là Computer Science (Khoa học máy tính).
Mình muốn nâng cấp bản thân và mở ra những cơ hội nghề nghiệp mới, nhất là trong lĩnh vực công nghệ. Mình tin rằng hiểu về Computer Science sẽ giúp mình nói chuyện “cùng ngôn ngữ” với các bạn Dev dễ dàng hơn, làm mượt hơn.
Thêm một lý do rất cá nhân mà mình trăn trở: “Sau này nên cho con học gì?” Với mình, học lập trình là một kỹ năng quan trọng, và mình muốn học trước để sau này có thể hiểu, định hướng, làm gương, hoặc học cùng con.
Vì tất cả những lý do đó, mình quyết định đăng ký khóa học CS50’s Introduction to Computer Science của Harvard trên EdX.
Sở dĩ phải xác định rõ những lý do trên, vì mình biết chắc đây sẽ là khóa học cực kỳ khó khắn, nhất là khi mình chưa biết tí gì về lập trình. Nên ngay từ đầu, mình xác định rõ: “Nếu không có động lực đủ lớn (Big Why), thì rất dễ bỏ cuộc.”
Và quả đúng như vậy…
Học CS50, nhiều thứ khiến mình nhức nhức cái đầu
- Ngôn ngữ giảng dạy hoàn toàn là tiếng Anh với nhiều thuật ngữ chuyên ngành IT.
- Khối lượng kiến thức mới dày đặc, nhiều khái niệm khá trừu tượng
- Mỗi bài giảng trung bình tầm 2 tiếng và bạn phải tập trung hoàn toàn, bởi vì chỉ cần sao nhãng tí thôi là phải bấm xem đi xem lại.
May mắn là mình có AI hỗ trợ. Có những đoạn nghe không hiểu, mình chỉ cần copy script bài giảng rồi nhờ AI giải thích lại. Mọi thứ sáng rõ hơn hẳn. Cảm giác như có trợ giảng ngồi kế bên vậy.
Thật lòng mà nói: nếu không có AI hỗ trợ, chắc mình đã bỏ cuộc lâu rồi.
Một điểm cộng nữa là bài giảng cực kỳ sinh động, sử dụng nhiều đạo cụ, ví dụ minh họa siêu trực quan. Có lúc mình còn cảm giác như đang xem… một buổi trình diễn hơn là một lớp học.
Sự nhiệt huyết của giáo sư David Malan (giảng viên khóa học) khiến mình thực sự nể phục. Một comment trên YouTube làm mình cười mãi: “I pause the video sometimes so he can take a break.” 😄
Tóm lại, đây là một khóa học xịn xò đẳng cấp Harvard, nhưng chỉ cần bạn nghe hiểu tiếng Anh ở mức trung bình, tư duy logic, biết một chút về toán, có đủ động lực là hoàn toàn có thể học được.
CS50 không chỉ dạy code, mà còn dạy tư duy lập trình:
- Tư duy về logic trước khi viết code (pseudocode)
- Code không chỉ chạy được mà còn phải gọn, có thể mở rộng, dễ chỉnh sửa
- Nghĩ đến cách người khác đọc và dùng lại code của mình
Đó là những tư duy nền tảng rất hữu ích — không chỉ cho người lớn, mà còn cho trẻ em trong tương lai.
Mình nhận ra…
- Tri thức chưa bao giờ dễ tiếp cận đến thế: Một khóa học nhập môn về Computer Science từ Harvard hoàn toàn miễn phí – nghe hơi điêu nhưng hoàn toàn có thật. Bạn chỉ cần Internet và laptop, máy tính bảng, thậm chí smartphone là học được.
- Không có việc gì khó, khó quá có AI. Qua trải nghiệm lần này, mình tin rằng khi tri thức đã bày sẵn, thêm AI hỗ trợ, chỉ cần có đủ động lực thì bạn hoàn toàn có thể tự học bất cứ thứ gì.
- Học kiến thức nền tảng không “fancy” như đi vọc tool, nhưng lại mang đến niềm vui khám phá một cách thuần khiết. Dù mới hoàn thành nửa chặng đường nhập môn CS50, nhưng mình thấy cực kỳ thán phục khả năng của con người chúng ta. Muôn vàn phát minh thay đổi thế giới, hóa ra lại bắt đầu từ những con số 0 và 1 đơn giản.
Một từ khóa được lặp đi lặp lại trong khóa học là “underneath the hood” — vén màn khám phá bản chất. Mình bắt đầu hiểu thêm về cách máy tính hoạt động khi chúng ta gõ một văn bản, tìm kiếm hay bấm vào một cái nút gì đó, những điều nhỏ nhặt hóa ra là cả một hệ thống vận hành bên dưới.
Và chính hành trình khám phá đó khiến mình thấy… vui. Vui như thời thơ bé mình đi tìm câu trả lời cho một vạn câu hỏi “Vì sao?”. Bạn có còn nhớ niềm vui thuần khiết này không nhỉ?
Vậy học cái này có ra cơm cháo gì không?
Mình chưa biết, trước mắt mình là một biển kiến thức mà mình mới chấm mút được tí chút, còn xa lắc mới áp dụng được vào công việc thực tế.
Nhưng hiện thời ít nhất thì… mình thấy vui, vậy thôi. 😅
Vì thế giới thật rộng lớn và còn quá nhiều thứ để thư giãn.
No Comments